Trà Ngon – Trà Không Ngon.
Ngẫm chút thì mọi thứ chỉ là tương đối mà thôi. Mỗi người thưởng trà mỗi kiểu, và đương nhiên ẩm vị của mõi người lại mỗi khác. Vậy đâu là ngon? đâu là không ngon?
Mỗi lá trà đều mang trong mình những dư vị hay hậu vị khác biệt của nó. Đều mang cho người thưởng cảm vị phù hợp của bản thân.
Trà Đinh ngọc: Hoàng tử trà của Thái Nguyên: được ví như những chiếc đinh xanh ngọc nhú lên từ màn đêm để chào đón ánh bình minh trong sương sớm, được thu hái xao sấy ngay trong buổi sáng. Hương thơm nhẹ, vị nhẹ thanh làm ngây ngất ngay với những ẩm khách khó tính. Tuy nhiên khi mang Hoàng tử trà ra pha mời bác xe ôm. Bác chép chép miệng một chút. Thì phát ngôn “trà thơm đấy nhưng nhạt quá, Mày cho Bác trà đậm, chát hơn đi”. Và Ngược lại với dòng trà Búp xanh 1 tôm nhiều lá xanh, lá già phía sau.
Thưởng trà Việt nam là vậy đấy. Từ “Thưởng” cũng đã nói lên điều đó rồi. Uống trà làm sao ta có cảm giác sảng khoái, thích thú, tĩnh tâm nhất là được. Không phải cứ những bậc tầng lớp cao mới có quyền uống trà. Và cũng không phải cứ uống trà là phải thanh tao. Mọi thứ hưởng thụ suy cho cùng cũng đều dành cho mục đích “Sảng khoái” người dùng. Thế nên từ “Thưởng Trà” ở Việt nam nó tạo nên sự khác biệt và bình dị như chính con người Việt nam vậy. Nó không quá cầu kỳ phải nâng lên tầm “Trà đạo” của Trung quốc hay “Đạo trà” của Nhật bản.
Bạn bè thân hữu nếu muốn thưởng thức trà ở Việt nam thì hãy cứ đến với Việt nam chúng ta. Ngồi khoanh chân chõng tre, hay ngồi chiếu cói đều được. Thoải mái nghêu ngao tám chuyện, đối ẩm, quần ẩm.
tham khảo các sản phẩm trà của hiên tra việt tại đây
copyright: Nguyễn Viết Duy